Lòng Tự Trọng Liệu Có Phải Nguyên Nhân Khiến Bạn Nhìn Nhận Bản Thân Khác Với Người Khác?
Đôi khi, cách chúng ta nhìn nhận bản thân và cách người khác nhìn hành động của chúng ta không phải lúc nào cũng giống nhau. Chúng ta nhìn nhận bản thân theo một cách, và người khác nhìn nhận chúng ta theo một cách khác. Sự nhận thức chênh lệch này có thể xảy ra theo cả hai cách, nhưng nếu bạn thấy mình luôn ngạc nhiên trước phản ứng tích cực của người khác dành cho mình, bạn có thể đang mắc chứng tự ti và đó là lý do tại sao nhận xét của họ giống như một tia sáng trong màn đêm. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình mắc phải vấn đề về lòng tự trọng cho đến khi tôi bắt đầu đi trị liệu và viết lách chuyên nghiệp. Các chỉ số nhỏ liên tục xuất hiện, và tôi bỏ qua chúng. Đó là cho đến khi tôi ngồi xuống để viết bài báo này và tiến hành nghiên cứu xem tại sao người khác lại nhìn nhận tôi khác với tôi tự nhìn nhận. Ý tưởng này bắt đầu bởi vì những lời khen làm cho tôi không thoải mái, nó khó chịu một cách kỳ lạ. Tôi lúng túng, không biết phải trả lời như thế nào cho phù hợp.Tại sao những lời khen khiến bạn cảm thấy không thoải mái? Theo Scott Dehorty LCSW-C (Wolff, 2017), “Khi bạn nhận được một lời khen, nó sẽ tự động bị gạt bỏ và cảm thấy rất khó chịu. Thậm chí không hề có sự cân nhắc nào chỉ ra rằng người khen có hiểu được họ đang nói về điều gì hay không. Những lời nói tích cực hoàn toàn mâu thuẫn với cảm nhận của bạn về bạn, vì vậy chúng hẳn là không đúng. ” Đọc những lời này khiến tôi nhớ lại một cuộc thảo luận đã xảy ra cách đây vài tháng.
- “Tôi cảm thấy mình đang ở trong một bộ phim”
- “Cô là một người kể chuyện xuất chúng”
- “Tôi được truyền cảm hứng từ sự gan góc và sức mạnh tiềm ẩn của cô”
Tại sao tôi tiếp tục tìm kiếm sự tán dương ngay cả khi những lời khen khiến tôi bất an?
Một thời gian ngắn sau phản ứng này, khách hàng của tôi đã nói rằng ông ấy muốn thảo luận về công việc khác mà tôi có thể làm cho trang web của ông ấy. Tôi đã phấn khích tột độ trước cơ hội này và tràn đầy háo hức để nói chuyện với ông ta.
Tôi không hề hay biết cuộc trò chuyện này sẽ đi về đâu, và tôi ngạc nhiên là nó đã diễn ra. Gần đây thôi, tôi mới quyết định sẽ theo đuổi ước mơ trở thành một nhà văn. Tôi muốn trở thành một nhà văn chuyên nghiệp miễn là tôi còn đủ minh mẫn, và cuộc sống của tôi đã rẽ sang một hướng mới.
Tôi quyết định sẽ đòi lại cuộc sống mà tôi hằng mong ước và trở thành một nhà văn. Nhưng tôi không phải là một nhà văn thực sự… chưa… và “giấc mơ thành hiện thực” này không nên xảy ra với tôi. Tuy nhiên, chúng tôi đã giữ liên lạc, và nó thật tuyệt vời.
Một lần nữa, ông ấy khen ngợi tôi vì tất cả “công việc xuất sắc” mà tôi đã làm và nói với tôi những cảm xúc của ông khi đọc những câu chuyện của tôi. Ông ấy hỏi tôi muốn gì từ công việc viết lách và vị trí tôi đặt bản thân mình. Một lần nữa, ông ấy đã gọi tôi là nguồn cảm hứng. Tôi nói, “cảm ơn” và bắt đầu tán nhảm về những câu chuyện khác bởi vì khi lo lắng tôi sẽ làm vậy. Anh ấy đã rất ngạc nhiên về điều đó, và tôi cảm thấy nước mắt bắt đầu trực trào khi ông ấy đưa ra lời đề nghị về cơ hội viết thêm cho ông ấy.
Trong buổi trị liệu của tôi vài ngày sau đó, tôi đã đề cập đến việc tôi đã gặp vấn đề với những lời khen như thế nào. Chúng tôi tranh luận qua lại về lý do tại sao tôi nghĩ như vậy. Có phải vì chủ đề mà họ khen tôi không? Không, tôi không nghĩ vậy, bởi vì nói chung tôi ghét những lời khen. Tôi đã đề cập rằng tôi nghĩ rằng tôi mắc phải “hội chứng kẻ mạo danh”, một thuật ngữ viết mới lạ mà tôi đã chọn ra.
Hội chứng kẻ mạo danh là gì?
Theo Ellen Hendriksen, “Hội chứng kẻ mạo danh là một cảm giác ngập tràn sự tự nghi ngờ, không an toàn hoặc gian lận mặc dù thường có nhiều bằng chứng ngược lại. Nó đánh vào những cá nhân thông minh, thành công. Nó thường ngoi đầu dậy sau một thành tích đặc biệt đáng chú ý, như nhập học vào một trường đại học danh tiếng, được công chúng hoan nghênh, giành được giải thưởng hoặc được thăng chức.”
Bác sĩ trị liệu của tôi, đồng thời cũng là một nhà văn, nhìn tôi và nói, “Thuật ngữ hội chứng kẻ mạo danh thực sự bắt nguồn từ lòng tự trọng thấp. Có lẽ vậy thôi, và bạn nghĩ rằng bạn không xứng đáng được khen ngợi vì bạn có lòng tự trọng thấp. ” Tôi nghĩ, tại sao cô ấy luôn nghĩ rằng tôi có vấn đề với những thứ tôi không làm?
Đầu tiên, đó là sự lo lắng, điều mà tôi kiên quyết phủ nhận, mặc dù tất cả những người từng biết tôi đều nói rằng tôi mắc phải nó. Sau nhiều nghiên cứu, trị liệu và xem xét nội tâm, rõ ràng là tôi mắc chứng GAD. Tiến sĩ June Shapiro nói rằng “Khái niệm hội chứng mạo danh được coi là họ hàng gần của GAD (rối loạn lo âu tổng quát)”. Chết tiệt… Điều đó khiến tôi phải suy nghĩ.
Tôi nhìn nhận bản thân như thế nào?
Thuở tôi còn trẻ chơi đùa với đồ trang điểm, bà của tôi sẽ nói những thứ như là “trông cháu không khác gì chù hề”, hay tệ hơn là “trông như gái điếm”. Tôi sẽ đáp trả lại và nói với bà rằng bạn tôi đã khen tôi xinh đẹp. Tôi sẽ không bao giờ quên được câu trả lời của bà bởi vì chúng vẫn luôn thế, bất kể chúng tôi nói về trang điểm, tóc tai hay trang phục tôi mặc.
Bất cứ thứ gì tôi thích và tự tay lựa chọn vì nó khiến tôi cảm thấy độc lập hay tự tin dù là nhỏ nhất cũng dẫn đến kiểu trao đổi này. Bà ấy sẽ kể về việc tất cả bạn bè của tôi nói với tôi rằng họ nghĩ tôi trông đẹp như thế nào vì họ muốn tôi trông như một kẻ ngốc. Bởi vì dù sao thì, việc đó khiến họ trông tốt đẹp hơn. Tôi đã tranh luận với bà rằng điều này không đúng và bạn bè của tôi không hề nói dối.
Tua nhanh đến 20 năm sau, tôi đang ngồi đây tự hỏi liệu khách hàng của tôi có thật lòng khi nói với tôi rằng tôi là người truyền cảm hứng. Nếu bằng cách nào đó tôi chỉ lấy được bằng Thạc sĩ này vì họ không nhận ra bài của tôi không được như mong muốn và họ sẽ sớm nhận ra rằng tôi không đủ kiến thức để đạt được nó. Trong những trường hợp hiếm hoi, khi tôi trang điểm và được mọi người khen ngợi, tôi trả lời: “Bạn có chắc là nó trông ổn không?” Trong khi cố gắng không nóng vội và lau nó đi.
Tôi chưa bao giờ tin rằng mọi người tồi tệ như bà tôi đã miêu tả họ, nhưng tôi nghĩ rằng họ sẽ nói những lời có cánh không đúng sự thật để không làm tổn thương cảm xúc của tôi. Những tình huống này luôn khiến tôi nghĩ rằng mình đã làm không đúng và bất kỳ lời khen nào mà tôi nhận được có thể là do lối ứng xử của người khác chứ không phải do thành tích của tôi.
Người khác nhìn nhận tôi như thế nào?
Một trong những nhiệm vụ cuối cùng cho bằng cấp của tôi bao gồm viết một bài viết về sứ mệnh và tầm nhìn cá nhân. Tôi đã gửi nó cho cùng một khách hàng và hỏi ý kiến của ông ấy trước khi tôi gửi nó. Ông ta nói rằng nó nghe có vẻ hơi tầm thường so với những gì tôi đang làm. Nghe ông ấy mô tả cách ông ấy nhìn nhận tầm ảnh hưởng của những tác phẩm của tôi đối với người khác thật là khó tin.
Bất cứ khi nào bạn của tôi, vâng, cùng một người bạn từ thời trung học, đọc bất cứ điều gì tôi viết, cô ấy đều có những điều đẹp đẽ nhất để nói. Đại loại như: “Mày đã dẫn dắt người đọc của mình (một lần nữa) lên một chuyến đi rất sống động bằng những trải nghiệm vô cùng đau thương nhưng trên hết là cố gắng làm cho họ vẫn cảm thấy lạc quan.” Tôi cười một cách lo lắng và nói rằng một ngày nào đó tôi sẽ thuê cô ấy làm người đại diện cho mình vì cô ấy khiến tôi muốn quay lại và đọc lại tác phẩm của mình để hiểu những thứ cô ấy đã thấy.
Hãy để bản thân tin vào những người yêu thương bạn
Tôi nói đùa với chồng và các anh chị em của tôi rằng họ chỉ thích bài viết của tôi vì họ yêu tôi. Thành thật mà nói, có lẽ tôi nên học cách yêu bản thân mình nhiều hơn. Nếu sự công nhận và chấp thuận khiến bạn cảm thấy như một kẻ lừa đảo, thì rất có thể bạn là bạn như vậy đó.
Một trong những nhiệm vụ lớn nhất của cuộc đời tôi là nhìn thấy bản thân mình như cách mà những người này đã làm. Một ngày nào đó, tôi sẽ hoàn thành được điều đó, nhưng trong lúc này, tôi sẽ tiếp tục nói lời cảm ơn và hy vọng họ biết rằng họ ý nghĩa với tôi như thế nào.
—————————-
“Xin chân thành cảm ơn tác giả vì những chia sẻ vô cùng bổ ích
- Theo: everydaypower.com
- Người dịch: Lâm Thị Hoài Anh
- Khi chia sẻ cần phải trích dẫn nguồn là “Người dịch: Lâm Thị Hoài Anh – Nguồn iVolunteer Vietnam”
Shortlink: https://ivolunteervietnam.com?p=72115
Trong quá trình tổng hợp và chia sẻ thông tin, các tình nguyện viên/ cộng tác viên/ thành viên rất khó tránh khỏi thiếu sót. Rất mong được độc giả cảm thông và góp ý tích cực để giúp iVolunteer Vietnam ngày một hoàn thiện & phát triển.
-
iVolunteer - Cơ hội tình nguyện cho sinh viên và giới trẻ Việt Nam
- Website: https://ivolunteervietnam.com/
- Email: connect@ivolunteer.vn
- Facebook: https://www.facebook.com/pg/iVolunteerVietnam
- Instagram: https://www.instagram.com/ivolunteervietnam
- Group: https://www.facebook.com/groups/thongtintinhnguyen
- Youtube: https://www.youtube.com/c/iVolunteerVietnam
- TikTok: https://www.tiktok.com/@ivolunteervietnam.com