Lý Thuyết Tính Cách Của Carl Rogers và 3 Thành Tố Của Liệu Pháp Áp dụng Cho Cuộc Sống

Carl Rogers là ai, lý thuyết về tính cách của ông ấy là gì và ba phần định hướng  cho các nhà trị liệu có liên quan gì đến cuộc sống của bạn? Câu trả lời sẽ bất ngờ hơn những gì bạn tưởng!

Carl Rogers là một nhà tâm lý học và nhà lý thuyết từ đầu những năm 1900. Ông thuộc trường phái tư tưởng quan điểm nhân văn và hoàn toàn không đồng ý với quan điểm bi quan của Freud về bản chất con người. Sự chán ghét của ông đối với cách Freud nhìn thế giới đã khiến ông phát triển lý thuyết của riêng mình, được gọi là  the Self-Actualization Theory (lý thuyết tự hiện thực hóa).

Giả thuyết của ông, và cách ông khuyến khích mối quan hệ giữa nhà trị liệu / nhà tâm lý và bệnh nhân của họ, đã có những ảnh hưởng lâu dài đến cộng đồng sức khỏe về tâm thần. Trên thực tế, ông thường được coi là một trong những người sáng lập ra liệu pháp tâm lý.

⭐ Carl Rogers là ai?

Carl Rogers nhận bằng tiến sĩ tâm lý học năm 1931 tại Trường Cao đẳng Sư phạm, Đại học Columbia. Tuy nhiên, ông không bắt đầu trở thành người tiên phong trong lĩnh vực tâm lý học; ông thực sự bắt đầu theo đuổi giáo dục của mình tại trường dòng. Ông rời trường giáo lý và trở thành một người vô thần, tuy nhiên sau đó ông lại theo đuổi thuyết bất khả tri.

Năm 1939, trong khi ông là giám đốc của một phòng khám hướng dẫn trẻ em, Hiệp hội Phòng chống bạo hành với Trẻ em, vị trí của ông đã bị chỉ trích bởi các bác sĩ tâm thần chính thống. Họ không hề có phản đối về công việc của ông, mà vấn đề nảy sinh rằng một “người hành nghề phi y khoa” liệu có thể dẫn dắt một tổ chức sức khỏe tâm thần. Rogers đã giành chiến thắng trong trận chiến đó, và nhiều năm sau khi thành lập một trung tâm tư vấn tại Đại học Chicago rồi sau đó ông gặp những vấn đề tương tự, ông lại tiếp tục giải quyết được những rắc rối.

Ông đã viết một số cuốn sách, được bầu làm chủ tịch của Hiệp hội Tâm lý Hoa Kỳ, Viện sĩ của Viện Hàn lâm Khoa học và Nghệ thuật Hoa Kỳ. Ông đã hợp tác chặt chẽ với Maslow để dẫn đầu phong trào tâm lý nhân văn, phong trào thực sự trở nên phổ biến vào những năm 60. Chính công việc này đã tạo nên sự khác biệt của Rogers và ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn cho đến ngày nay.

“Tôi có đang sống một cuộc sống khiến bản thân thực sự hài lòng, một cuộc sống mà tôi là chính tôi?” – Carl R. Rogers

⭐Nền tảng và mục tiêu của lý thuyết Rogers là gì?

Rogers muốn sửa lại ý tưởng mà Freud đã đưa ra giả thuyết với niềm tin rằng bản chất con người là xấu và bị chi phối bởi bản năng tình dục và hung hãn. Đây là một quan điểm quá bi quan đối với Rogers, người, so với Freud, là hình ảnh thu nhỏ của một người lạc quan, từ đó hy vọng nảy sinh vĩnh viễn.

Rogers cho rằng con người bẩm sinh đã tốt và được thúc đẩy bởi mong muốn phát triển những tiềm năng lành mạnh của chúng ta và đạt được “sự hiện thực hóa”. Ông cũng chứng minh rằng tâm thần xảy ra khi nuôi dạy con cái có hại cho đứa trẻ. Điều này khiến đứa trẻ từ bỏ nhiệm vụ hiện thực hóa của chính mình để có được tình yêu và sự tôn trọng của cha mẹ.

Rogers cũng tin rằng nhân cách phụ thuộc nhiều hơn vào các khía cạnh ý thức, không giống như Freud, người tin rằng nhân cách hầu như chỉ bị chi phối từ mức độ vô thức. Một sự khác biệt ở đây là bạn không thể đo lường hoặc ghi lại những thứ không thể nhìn thấy hoặc không thể hiểu được, vốn là mối quan tâm liên quan đến lý thuyết của Freud.

Rogers bắt đầu ghi lại hoặc chép lại các phiên để ông có thể sử dụng dữ liệu và nghiên cứu thực nghiệm. Ông cũng định nghĩa khái niệm về bản thân và minh họa vai trò của nó trong việc thấu hiểu nhân cách.

Một điều khác mà Rogers hiểu là giữa con người cần có sự bình đẳng trong tất cả các mối quan hệ. Điều này đúng với mối quan hệ cha mẹ – con cái và mối quan hệ nhà trị liệu – bệnh nhân.

⭐3 thành phần của ‘Liệu pháp lấy khách hàng làm trung tâm’ của Carl Rogers là gì?

Rogers cảm thấy rằng liệu pháp tâm lý hiệu quả đòi hỏi một mối quan hệ mang tính xây dựng giữa cả hai bên và yêu cầu nhà trị liệu phải chân thật, thể hiện sự quan tâm tích cực vô điều kiện và phải đồng cảm. Ông cảm thấy điều này sẽ cho phép khách hàng hoặc bệnh nhân thực sự khám phá bản thân, mà ông tin rằng đó là cách để tự hiện thực hóa. Mỗi thành phần trong số ba thành phần đều cần thiết để tự phát triển và tăng trưởng.

Thành tố đầu tiên thực sự được gọi là đồng dư. Tính công bằng còn được gọi là “tính chân thật” vì để có sự kết hợp lành mạnh giữa “quá trình định giá sinh vật” (khả năng đánh giá những trải nghiệm mà chúng ta thấy là hiện thực hóa, như nói chuyện với nhà trị liệu của chúng ta) và khái niệm bản thân (cảm giác khác với những người khác) chúng ta phải tin rằng người đang nói với chúng ta về các vấn đề của chúng ta là có thật và xác thực.

Điều này giúp chúng ta xây dựng lòng tin với bác sĩ trị liệu, không chỉ theo nghĩa họ sẽ không tiết lộ cảm xúc sâu kín nhất của chúng ta với người khác và phản bội lòng tin của chúng ta, mà còn là họ không phán xét chúng ta. Có rất ít thứ khác trên thế giới này dễ bị tổn thương hơn việc phơi bày đôi khi bạn có thể bất an hoặc sợ hãi, thậm chí là điên rồ đến mức nào.

Thành tố thứ hai mà Rogers tin rằng nên bệnh nhân nên có sự tin tưởng vào bác sĩ trị liệu. Điều này có nghĩa là bạn chấp nhận và tôn trọng cảm xúc của người khác và phiên bản của họ mà không phán xét. Hay bạn quan tâm đến người khác mà không mang tính chiếm hữu.

Những đặc điểm này là những thứ quan trọng đối với một nhà trị liệu. Tôi không muốn nghĩ rằng bác sĩ trị liệu sẽ đánh giá tôi khi tôi kể cho cô ấy nghe những bí mật đen tối nhất của mình và nếu tôi nghĩ rằng cô ấy sẽ phán xét tôi, thì tôi sẽ không nói cho cô ấy biết. Và điều đó sẽ khiến quá trình trị liệu trở nên hoàn toàn vô ích.

Thành tố cuối cùng tạo nên mối quan hệ hiệu quả giữa nhà trị liệu và thân chủ là sự đồng cảm. Mặc dù hầu hết mọi người không muốn bác sĩ trị liệu đánh giá họ nhưng họ muốn họ cảm nhận được điều gì đó. Và với những loại chủ đề có thể xuất hiện trong một buổi trị liệu, điều mà họ đang tìm kiếm từ bác sĩ trị liệu của mình là sự đồng cảm.

Bác sĩ trị liệu của tôi luôn nói với tôi rằng cô ấy không có chấn thương thời thơ ấu của riêng mình để rút ra và hiểu những gì tôi đã trải qua, nhưng cô ấy có đủ hiểu biết để nhìn nhận điều đó từ quan điểm của tôi. Cô ấy có sự đồng cảm và điều đó giúp cô ấy dễ dàng trò chuyện với bạn và cởi mở hơn. Điều này giúp tôi học được những điều tôi có thể sử dụng để phát triển và có một cuộc sống tốt đẹp hơn.

“Trong những năm đầu làm việc, tôi đã đặt ra câu hỏi: Làm thế nào tôi có thể điều trị, hoặc chữa khỏi, hoặc thay đổi người này? Bây giờ tôi sẽ diễn đạt câu hỏi theo cách này: Làm thế nào tôi có thể cung cấp một mối quan hệ mà người này có thể sử dụng cho sự phát triển cá nhân của mình? ” – Carl R. Rogers

⭐Bạn có thể làm gì với tất cả những thông tin này trong cuộc sống hàng ngày của mình?

Bạn có thể sử dụng tất cả thông tin này về lý thuyết của Carl Rogers để sống cuộc sống tốt nhất có thể. Chắc chắn, những người chỉ trích lý thuyết nói rằng ông quá lạc quan, giống như Freud đã quá bi quan về con người, nhưng thực sự có rất nhiều thông tin tốt ngay cả khi ông không trả lời tất cả các câu hỏi mà chúng ta vẫn có về việc xác định nhân cách con người,

Phần lớn nhất trong lý thuyết của ông là nhiệm vụ tự hiện thực hóa, được định nghĩa là “hoàn thành những tiềm năng bẩm sinh của chính mình”. Đó là nhu cầu cao nhất và thú vị mà con người có (theo Rogers). Nó cũng khó nhận ra và hài lòng.

Bây giờ, bản thân tôi có thể là một người luôn lạc quan, nhưng ngay cả khi sai, hãy nghĩ xem bạn sẽ cảm thấy hài lòng, hạnh phúc và có mục đích như thế nào nếu bạn sống mỗi ngày theo ý thức bẩm sinh của bản thân và khám phá ra bạn là ai.

Giờ đây, có nhiều chi tiết hơn trong lý thuyết của ông như siêu năng lượng, nhu cầu bản năng và động cơ tăng trưởng dẫn đến cách chúng ta đạt được khả năng tự hiện thực hóa. Tuy nhiên, một trong những điều tôi yêu thích nhất mà Rogers đề cập đến trong lý thuyết của mình là ý tưởng về “trải nghiệm đỉnh cao”.

Những trải nghiệm này được mô tả là “trải nghiệm thần bí và tuyệt vời thể hiện hình thức hoạt động cao nhất và lành mạnh nhất của con người”. Tôi có thể nghĩ ra một vài trong số này cho chính mình. Có những ngày tốt nghiệp của tôi, ngày cưới của tôi, tuần trăng mật của tôi, sự ra đời của các con tôi, kỳ nghỉ lớn đầu tiên của chúng tôi ở nước ngoài với tư cách là một gia đình, và một vài người khác. Hãy tưởng tượng biến nó thành mục tiêu cuộc đời của bạn để lấp đầy nó với nhiều trải nghiệm đỉnh cao nhất mà một đời người có thể giữ được. Bạn muốn làm gì? Đối với bạn, một cuộc sống trải qua những trải nghiệm thần bí sẽ như thế nào?

Nhìn cuộc sống từ góc độ của lòng biết ơn có thể khiến một số trải nghiệm kém thú vị hơn cũng giống như trải nghiệm đỉnh cao. Tìm ra bạn là ai và điều gì khiến bạn cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện dường như là một cách tuyệt vời để sống. Liệu chúng ta có thể tự hiện thực hóa bản thân hay con người sẽ luôn đấu tranh với những thứ khác để tìm về chính mình? Đây là một trong những thời điểm mà tôi nghĩ rằng hành trình có thể quan trọng hơn đích đến. Cuộc phiêu lưu vui vẻ và may mắn theo đuổi những trải nghiệm đỉnh cao sẽ tạo nên cuộc đời bạn.

“Có hướng nhưng không có đích.” – Carl R. Rogers

———————————————————————–

Xin chân thành cảm ơn tác giả vì những chia sẻ vô cùng bổ ích!

  • Nguồn: everydaypower.com
  • Tác giả: Phạm Thùy Trang
  • Khi chia sẻ bài viết cần trích dẫn nguồn “Tác giả: Phạm Thùy Trang – nguồn ivolunteer Vietnam”

Shortlink: https://ivolunteervietnam.com?p=65725

Trong quá trình tổng hợp và chia sẻ thông tin, các tình nguyện viên/ cộng tác viên/ thành viên rất khó tránh khỏi thiếu sót. Rất mong được độc giả cảm thông và góp ý tích cực để giúp iVolunteer Vietnam ngày một hoàn thiện & phát triển.

Tin công nghệ, điện thoại, máy tính, ô tô, phân khối lớn, xu hướng công nghệ cập nhật mới nhất
Kênh khám phá trải nghiệm của giới trẻ, thế giới du lịch - ALONGWALKER